Chẳng còn điều gì người muốn nói cùng ta
Bất chợt nhận ra tất cả là ngộ nhận
Ta cứ nghĩ rằng ta là người duy nhất
Người muốn sẻ chia dẫu vụn vặt thường ngày
Chẳng còn điều gì để giữ người lại đây
Muốn níu bàn tay nhưng lấy gì để níu
Khi trái tim ta,ta biết là người hiểu
Người vẫn vui cười dù có thiếu vắng ta
Chẳng còn điều gì để lưu luyến ngày qua
Người đã đi xa, về một nơi nào khác
Ta đứng lặng thinh nhìn bóng người nhoà nhạt
Ngỡ tưởng rất gần mà vụt mất quá nhanh
Chẳng còn điều gì... chân trời ấy vẫn xanh
Rộn tiếng cười vui và yên bình như thế
Chỉ có một điều trong những câu chuyện kể
Chẳng còn lần nào người khẽ nhắc tên ta
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét