Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015
ANH LÀ CỦA EM!
Luôn muốn rằng Anh là của em thôi
Từ bây giờ và ngày sau vẫn thế
Dù đi hết bao nhiêu miền dâu bể
Anh mãi là ngọn lửa ấm trong em
Khi yêu rồi em chẳng có kiêng khem
Yêu là thương, là dạt dào nỗi nhớ
Yêu là mơ mình hòa chung nhịp thở
Đôi tim gầy bao khao khát đam mê.
Dẫu cuộc đời trăm gian dối, nhiêu khê
Trăm khổ đau, trăm ngàn lần được mất
Mãi yêu anh bằng tấm lòng chân thật
Anh mãi là áo ấm sưởi chiều Đông.
Khi vui buồn anh nghĩ tới em không?
Còn riêng em vẫn vẹn tròn cảm xúc
Dù Thu qua, Đông tàn cây rã mục
Em vẫn hoài xanh mát rượi lòng anh.
Tình chúng mình dẫu đôi lúc mong manh
Sợi tơ tình cũng vài lần ngược gió
Bão giông qua, anh và em hiểu rõ
Ta vẫn hoài thương nhớ ở trong nhau.
Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015
Ghen!
Ai nói rằng : Em chẳng biết ghen!
Thú thật là em ghen nhiều lắm đó
Nhưng em sẽ không bao giờ chứng tỏ
Em là người ghen quá mất khôn đâu
Có chuyện gì mình đóng cửa bảo nhau
Bêu xấu anh, nghĩa là em cũng xấu
Ghen để giữ anh, giữ người em yêu dấu
Chẳng dại gì ghen để mãi mất nhau
Có những khi em kìm nén nỗi đau
Nằm suy nghĩ: có lẽ mình chưa đủ tốt
Hoàn thiện bản thân để tình không mai một
Một nửa của mình không bị lấy đi!
Nếu nói rằng : chẳng còn ý nghĩa gì
Em buông tay để anh về bên ấy
Không phải nửa của em, em không cần giữ lấy
Hạnh phúc hay đau buồn, ta tự tạo ra thôi.
Thú thật là em ghen nhiều lắm đó
Nhưng em sẽ không bao giờ chứng tỏ
Em là người ghen quá mất khôn đâu
Có chuyện gì mình đóng cửa bảo nhau
Bêu xấu anh, nghĩa là em cũng xấu
Ghen để giữ anh, giữ người em yêu dấu
Chẳng dại gì ghen để mãi mất nhau
Có những khi em kìm nén nỗi đau
Nằm suy nghĩ: có lẽ mình chưa đủ tốt
Hoàn thiện bản thân để tình không mai một
Một nửa của mình không bị lấy đi!
Nếu nói rằng : chẳng còn ý nghĩa gì
Em buông tay để anh về bên ấy
Không phải nửa của em, em không cần giữ lấy
Hạnh phúc hay đau buồn, ta tự tạo ra thôi.
RẤT CÓ THỂ
RẤT CÓ THỂ
Rất có thể ngày mai không kịp nữa
Anh về đi thu đã đến rất gần
Lần lữa chi mà cứ lạc bước chân
Về đi anh cho tròn vành mộng ước
Rất có thể hạnh phúc nay có được
Là cái nắm tay siết nhẹ lúc mùa về
Là ấm nồng ru ngủ những cơn mê
Khi từng đêm gió đi về ngang ngõ
Rất có thể chuyện tình mình sẽ lỡ
Khi vàng rơi anh chẳng kịp quay về
Ngày nối ngày sẽ là lỗi hẹn thề
Câu yêu thương vỡ đôi vần dâu bể
Nên dấu yêu ơi khi còn có thể
Về nâng niu tan chảy trái tim này
Môi tìm môi cùng khao khát đắm say
Biết đâu được ngày mai rồi đổi khác
Em chẳng thể mỏi mòn như cánh hạc
Đợi chờ hoài người lữ thứ mù khơi
Ngày tháng xuân xanh cũng đã sắp hết rồi
Nên người nhé về nhanh đi còn kịp
Rất có thể ngày mai không kịp nữa
Anh về đi thu đã đến rất gần
Lần lữa chi mà cứ lạc bước chân
Về đi anh cho tròn vành mộng ước
Rất có thể hạnh phúc nay có được
Là cái nắm tay siết nhẹ lúc mùa về
Là ấm nồng ru ngủ những cơn mê
Khi từng đêm gió đi về ngang ngõ
Rất có thể chuyện tình mình sẽ lỡ
Khi vàng rơi anh chẳng kịp quay về
Ngày nối ngày sẽ là lỗi hẹn thề
Câu yêu thương vỡ đôi vần dâu bể
Nên dấu yêu ơi khi còn có thể
Về nâng niu tan chảy trái tim này
Môi tìm môi cùng khao khát đắm say
Biết đâu được ngày mai rồi đổi khác
Em chẳng thể mỏi mòn như cánh hạc
Đợi chờ hoài người lữ thứ mù khơi
Ngày tháng xuân xanh cũng đã sắp hết rồi
Nên người nhé về nhanh đi còn kịp
Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015
Chẳng còn điều gì người muốn nói cùng ta
Chẳng còn điều gì người muốn nói cùng ta
Bất chợt nhận ra tất cả là ngộ nhận
Ta cứ nghĩ rằng ta là người duy nhất
Người muốn sẻ chia dẫu vụn vặt thường ngày
Chẳng còn điều gì để giữ người lại đây
Muốn níu bàn tay nhưng lấy gì để níu
Khi trái tim ta,ta biết là người hiểu
Người vẫn vui cười dù có thiếu vắng ta
Chẳng còn điều gì để lưu luyến ngày qua
Người đã đi xa, về một nơi nào khác
Ta đứng lặng thinh nhìn bóng người nhoà nhạt
Ngỡ tưởng rất gần mà vụt mất quá nhanh
Chẳng còn điều gì... chân trời ấy vẫn xanh
Rộn tiếng cười vui và yên bình như thế
Chỉ có một điều trong những câu chuyện kể
Chẳng còn lần nào người khẽ nhắc tên ta
Bất chợt nhận ra tất cả là ngộ nhận
Ta cứ nghĩ rằng ta là người duy nhất
Người muốn sẻ chia dẫu vụn vặt thường ngày
Chẳng còn điều gì để giữ người lại đây
Muốn níu bàn tay nhưng lấy gì để níu
Khi trái tim ta,ta biết là người hiểu
Người vẫn vui cười dù có thiếu vắng ta
Chẳng còn điều gì để lưu luyến ngày qua
Người đã đi xa, về một nơi nào khác
Ta đứng lặng thinh nhìn bóng người nhoà nhạt
Ngỡ tưởng rất gần mà vụt mất quá nhanh
Chẳng còn điều gì... chân trời ấy vẫn xanh
Rộn tiếng cười vui và yên bình như thế
Chỉ có một điều trong những câu chuyện kể
Chẳng còn lần nào người khẽ nhắc tên ta
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)